T Thu Xưa

Trang chủ

Thơ Xuân

Thơ Xuân 

Nhiều thế hệ

 

 

NGUYỄN TRÃI 

(1380-1442)

XUÂN HÈ

 

Vì ai cho cái đỗ quyên kêu,

Tay ngọc dùng dằng chỉ biếng thêu.

Lại có hòe lan chen bóng lục,

Thức Xuân một điểm não nùng nhau.

 

 

NGUYỄN BỈNH KHIÊM (1491-1585)

TỰ TRÀO

Tóc đã thưa, răng đã mòn,

Việc nhà đã phó mặc dâu con.

Bàn cờ, cuộc rượu, vầy hoa trúc,

Bó củi, cần câu, trốn nước non.

Nhàn được thú vui hay nấn ná

Bữa nhiều muối bể chứa tươi ngon.

Chín mươi thì kể Xuân đà muộn,

Xuân ấy qua thì Xuân khác còn.

 

NGUYỄN CÔNG TRỨ 

(1778-1859)

SẦU TÌNH

Sầu ai lấp cả vòm trời,

Biết chăng chẳng biết, hỡi người tình chung

Xuân sầu mang mang tắc thiên địa

Giống ở đâu vô ảnh, vô hình?

Cứ tò mò quanh quẩn bên mình,

Khiến ngẩn ngẩn ngơ ngơ đủ chứng!

Hỏi trăng gió, gió trăng hờ hững.

Ngắm cỏ hoa, hoa cỏ ngậm ngùi

Gươm đoạn sầu, thơ trục muộn đủ rồi,

Còn lẽo đẽo vô trung sinh hữu

Dục phá thành sầu tu dụng tửu,

Túy tự túy đảo, sầu tự sầu

Rượu với sầu như gió mã ngưu

Trong lai láng biết tránh đâu cho khỏi?

Càng tài tử càng nhiều tình trái

Cái sầu kia theo hình ấy mà ra,

Mua sầu lại kẻ hào hoa.

 

 

CAO BÁ QUÁT 

(1809-1854)

ÐỜI NGƯỜI THẤM THOÁT

Nhân sinh thiên địa gian nhất nghịch lữ

Có bao lăm ba vạn sáu nghìn ngày,

Như thoi đưa, như bóng sổ, như gang tay,

Sực nhớ chữ "Cổ nhân bỉnh chúc"

Cao sơn lưu thủy thi thiên trục,

Minh nguyệt thanh phong tửu nhất thuyền

Giang tay người tài tử khách thuyền quyên,

Chén rượu thánh, câu thơ thần thích chí,

Thành thị ấy mà giang sơn ấy,

Ðâu chẳng là tuyết nguyệt phong hoa

Bốn mùa Xuân lại Thu qua,

Ðời người thấm thoát như là con thoi.

Cho hay của thế, người đời

 

 

 

NGUYỄN ÐÌNH CHIỂU (1822-1888)

XÚC CẢNH

Cây cỏ bùi ngùi ngóng gió đông.

Chúa Xuân đâu hỡi có hay không.

Mây giăng ải bắc trong tin nhạn,

Ngày xế non nam bặt bóng hồng

Bờ cõi xưa còn chia đất khác

Nắng sương nay để đội trời chung.

Bao giờ thánh đế ơn soi thấu,

Một trận mưa nhuần rửa núi sông.

 

 

 

NGUYỄN KHUYẾN (1835-1909)

NGÀY XUÂN GỬI BẠN

Sương tuyết hơi hơi cũng rét phào

Gió đông phơi phới rước Xuân vào

Nhìn xem phong cảnh đều như cũ

Ðố biết thiều quan ở chỗ nào?

Trước mặt mưa tuôn chồi quế nở

Trên đầu trăng dãi bóng huyên cao

Bước qua năm cũ sang năm mới

Chén rượu đồ tô hẳn ngọt ngào



WL sưu tầm
 
Em Có Bao Giờ  Cảnh Xuân   Trung Thu Xưa    
Không hình nền                                                       Hình nền
 Đổi màu chữ

HCHS - Trung Thu